SG, trong những ngày giãn cách xã hội bởi đại dịch Covid19, tình người, tình quê hương trỗi dậy trong mỗi người con Đức Nhuận xa quê. Xin trân trọng giới thiệu bài thơ "Quê hương trong tôi" của 1 người anh, người chú quê Đức Nhuận, viết từ năm 2012 để thấy rằng mỗi con người xa quê, ai ai cũng đều đau đáu về nơi quê cha đất tổ, nơi "chôn nhau (rau) cắt rốn". Như lời trong bài hát Về Quê của NS Phó Đức Phương "... thiếu quê hương, ta về.... về đâu?".
Tôi sinh ra phải mùa thu ly loạn Dòng sông xanh Bến Hải cắt đôi miền Geoneve ơi! Hiền lương tôi mãi nhớ À, phút chào đời cha mẹ dấu ghi Chân đất nắng trời, miền quê yêu dấu Thấm áo cơm qua từng trang sách vở Nghiên nét bút, tôi mơ về tâm tưởng Viết những lời với mấy chữ mến quê
Quê hương tôi ơi! Thoảng gió nồm biển đất trời hoà điệu Sơn thủy hữu duyên nhân tình thế thái Sống hiền lành bao thế hệ đáng yêu Vệ giang ơi, đã bao lần giặc lũ Đổ phù sa bồi vùng đất quê tôi Nguồn nước trong a nhớ về quê Mẹ Con sông đây là dòng sữa mẹ êm đềm Núi Điệp ngẩn ngơ hình hài trơ trụi Là bãi tha ma chồng chất mấy đời Tưởng nhớ Thái sơn, nhắc lại cội nguồn Là dấu ấn kính yêu từ tấm bé Tận đáy lòng tưởng nhớ bậc tiền nhân Thấm vào hồn những dư âm trân trọng Của tiếng trống chinh dinh ông tháng bảy Tiếng pháo vàng chào đón một năm về Cánh mai vàng rực rỡ đón xuân sang Cúc hồng chen lấn khoe thân óng mượt Mến yêu hương sắc trổ tài thiên nhiên Qua buổi bình minh, hoàng hôn trở lại Lớp lớp học trò hồn nhiên lãng mạn Rộn ràng trao vui ngõ hẻm đầu thôn Ước mơ xanh ngây ngô mà hớn hở Mái trường xưa thầy cô giáo thân yêu Lễ nghĩa văn chương ngàn năm bất diệt
Tiền nhân ơi!! Tiết Thanh minh bao họ tộc linh đình Nén nhang lòng ghi thấu đức âm dung Với hình ảnh và dư âm mãi nhớ Giàn mướp xanh con bướm vàng ngơ ngác Hoa lý đu đưa mời gọi ong về Ôi buổi trưa hè trời cao gắt nắng Ve râm vang bóng người chưa ngã đổ Cây phượng vĩ của cảnh nhà bá hộ Ngã mát bóng ngổn ngang trên đầu ngõ Dịu mát chạnh lòng,hồi tưởng áo cơm Tràn dâng mùi quê hương sao thuần hậu Cánh đồng lúa trải vàng mênh mông theo gió Niềm tin đây ! sức sống của dân làng Thấm thía thay ,dâng mùi thơm lúa chín Quê tôi bao đời nghề nông chân chất Mặt mày tươi sáng, gánh vát oằn vai Giọng ru con thấm vào hồn thơ trẻ Giấc ngủ tròn ,say phấn tuổi đời xanh Hồi tưởng lại lòng bâng khuâng luyến tiếc Ngó nhìn lên mấy bóng dừa cao Những trái dừa xanh ngọt lịm như dòng sữa Mát lòng thay, thèm dừng bước hẹn hò Khúc phim quê hiền hòa tôi mãi nhớ Tối ánh trăng sao ngày về nắng ấm Lũ vịt hiền tỏ tình tắm ao sâu Đêm về vắng lạnh muôn trùng rỉ tai Gà giục canh tư nhịp chày giả gạo Giọng ru buồn vo cái cối xay tre Tiếng chát nhẹ của từng sàng gạo trắng Thấm vào hồn hồi tưởng Mẹ ngày xưa Ôi thắm tình, duyên quê sao lãng mạn Đối cảnh trầm tư, sương bạc mái đầu Ký ức nào phai, tuổi trăng mờ tỏ Thầy bạn cùng tôi tham quan dã ngoại Vườn dâu xanh ,đám ngô đồng thẳng tắp Vệ giang ơi, dòng nước của muôn đời Chạnh phút xao lòng lịch sử quê tôi Đường Tự rêu phong, tả quân thời Nguyễn Hùng hồn Lê văn Duyệt bậc thần hiền Hương lộ quê mình chạy tới biển Đông Nhớ ghé chợ Huyện, chiều về bến Lở Cá đồng kho tiêu hoà nghệ thơm cay Thấu vị hương quê, tình quê dào dạt Dẫm dấu chân về, khói chiều lành lạnh Dâng nỗi lòng mình tự hỏi quê hương Bức tranh dư đồ, ngàn năm non nước Tiền hiền khai sinh, tiền nhân lập địa Đã bao đời mà tên tuổi thanh danh Cánh đồng xanh đã mang tên từ thuở Cu roa, đồng đưng, bầu lớn …. Vựa lúa chất chồng, lấy mắm nuôi cơm Rồi ung dung qua nhân tình lịch sử Tên có tự đâu và của thuở nào? Bồ đề Năng An Đức Quang Đức Nhuận Nho Lâm Văn Hội An Định Bình An Tôn danh ấy là ngàn năm bất diệt Hồi tầm tưởng một thời hoành tráng Từ đường Bồ Đề hoằng khai một thuở Mái đình xưa rêu phong mà cổ kính Chiến tranh tang thương lòng người phân tán Lũ giặc đời, sao phế bỏ từ lâu Bao cảnh sinh linh tiền nhân ghi dấu Chùa Phật Năng An, Bồ Đề mở độ Và để bao người tìm chỗ giải oan Ôn lại một thời xa xưa đáng nhớ Với bao thăng trầm thể hệ đã qua Ở đám dân lành nắng mưa bán mặt Tâm nguyện với lòng con cháu thanh danh Cần chi mua sắc, mua danh tung hoành Chạnh lòng chán ngắt một thời bao công Cạn một hơi đi về nơi viễn xứ Bần cùng phú quý một gò phố ma Bối cảnh quê hương thiêng liêng ngàn vẽ Nhân tình thư thái, ấm lòng mến quê Dân tôi đã bao đời cày sâu cuốc bẫm . Chân chất cần cù, dĩ nông vi bản Mơ ước phồn vinh phì gia trong sạch Phải đạo rèn người, đói sạch rách thơm Ôn cố tri tân xa xưa hiện tại Nhắc trong sử ký gợi lòng muốn ghi Đã biết quê hương ngàn năm đô hộ Trăm năm thuộc địa, hỏi gì quê hương Ba mấy năm trời nội chiến tang thương Dân tình phân tán kẻ này người kia Tiếng hoan hô hòa bình ngày hội tụ Mảnh đất quê hương mến gọi dân mình Là lẽ sống bình sinh trời đã định Tổ tiên đây, nơi chôn nhau cắt rốn Chắt chiu cơm áo nhà nhà canh tân Cha hiền giữ đạo với đời dạy con Mẹ đã nắng sương tão tần từng bữa Thấm mồ hôi, dành cơm trắng nuôi con Tình nghĩa anh em thủy chung son sắc Ngửa mặt gọi Trời, tiếng vọng mẹ cha Hồn quê hương ngàn năm ko ko mất Trái tim dào dạt là hồn quê hương Lời văn thô thiển vài dòng đơn sơ Nhớ tình nhớ nghĩa nhớ lời quê ta.